Ngày 1 tháng 5:
BÁC THỢ MỘC VÀ CON BÁC THỢ MỘC Ở NADARET
Thiên Chúa làm việc. Công cuộc tạo dựng được thuật lại như một tiến trình làm việc của Thiên Chúa. Và Thiên Chúa cũng nghỉ ngơi nữa, như sách Sáng thế đề cập lặp đi lặp lại một cách hữu ý.
Phần quan trọng tột đỉnh của công việc Thiên Chúa làm là tạo nên con người. Ngài đặt con người làm chủ công trình tạo dựng. Làm chủ, bởi vì con người có lý trí và tự do, với khả năng sáng tạo mà Chúa ban cho. Nhưng được đặt làm chủ, nên thật ra con người là quản lý, chứ không phải là chủ tuyệt đối. Quản lý ở đây có nghĩa là làm chủ với lý trí và tự do của mình, đồng thời với trách nhiệm làm sao cho am hợp với ý muốn tốt lành của Thiên Chúa. Bằng cách này, con người thể hiện ý nghĩa và phẩm giá của lao động.
Thánh Giuse đi vào trong công trình cứu độ của Thiên Chúa không chỉ trong tư cách là người bạn đời của Đức Trinh nữ Maria và là cha nuôi của Chúa Giêsu, mà cụ thể hơn, trong tư cách là ‘bác thợ mộc’ nữa! Với nghề thợ mộc, thánh Giuse đã có thể chu toàn hai vai trò cao quí trên. Và Chúa Giêsu được gọi là “con bác thợ mộc”! Nghề nghiệp làm ăn của chúng ta, như thế, không chỉ là để ‘làm ăn’, mà còn trở thành phương thế đưa chúng ta vào công cuộc cứu độ của chính Thiên Chúa.
Thất nghiệp, vì thế, là một sự dữ xã hội. Bóc lột sức lao động của mình hay của người, đó cũng là một sự dữ - bởi Chúa muốn ta lao động để sống chứ không phải sống để lao động. Và đây là ý nghĩa của bổn phận nghỉ ngơi như được chính Kinh Thánh mặc khải.
Xin bác thợ mộc ở Nadaret và xin “con bác thợ mộc” giúp mỗi người lao động chúng ta có công việc làm xứng hợp với nhân phẩm, để nâng đỡ cuộc sống chính mình và người thân - nhờ đó ta có điều kiện để phụng thờ và tôn vinh Danh Chúa…
0 nhận xét:
Post a Comment