• Latest News

    Tuesday, May 9, 2017

    NHỮNG BÀI SUY NIỆM- THỨ 4 TUẦN 4 PHỤC SINH


    Không tự mình nói
    Lời Chúa: Ga 12, 44-50
    Khi ấy, Ðức Giêsu lớn tiếng nói rằng: “Ai tin vào tôi, thì không phải là tin vào tôi, nhưng là tin vào Ðấng đã sai tôi; ai thấy tôi là thấy Ðấng đã sai tôi. Tôi là ánh sáng đến thế gian, để bất cứ ai tin vào tôi, thì không ở lại trong bóng tối. Ai nghe những lời tôi nói mà không tuân giữ, thì không phải chính tôi xét xử người ấy, vì tôi đến không phải để xét xử thế gian, nhưng để cứu thế gian. Ai từ chối tôi và không đón nhận lời tôi, thì có quan tòa xét xử người ấy: chính lời tôi đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết. Thật vậy, không phải tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Ðấng đã sai tôi, truyền lệnh cho tôi phải nói gì, tuyên bố gì. Và tôi biết: mệnh lệnh của Người là sự sống đời đời. Vậy, những gì tôi nói, thì tôi nói đúng như Chúa Cha đã nói với tôi.”
    Suy nim:
    Tự do là điều con người trân trọng.
    Bao người dám chết để đổi lấy một chút tự do.
    Các bạn trẻ thèm được tự do, để được là mình.
    Người ta vẫn hiểu người có tự do là người muốn làm gì thì làm,
    muốn nói gì thì nói, không bị bất cứ ràng buộc nào.
    Nếu thế thì Đức Giêsu có tự do không?
    Đức Giêsu có tự do không, khi trong bài Tin Mừng Ngài khẳng định:
    “Không phải tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai tôi,
    truyền lệnh cho tôi phải nói gì, phải tuyên bố gì” (c. 49)?
    “Những gì tôi nói, thì tôi nói đúng như Chúa Cha đã nói với tôi” (c.50).
    Ngài có tự do không, khi Ngài cũng chẳng tự mình làm bất cứ điều gì?
    “Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi, Người không để tôi cô độc,
    vì tôi luôn làm những điều đẹp ý Người” (Ga 8, 29).
    Bao nhiêu lần trong Tin Mừng Gioan, Đức Giêsu quả quyết
    Ngài không tự mình nói gì, cũng không tự mình làm gì.
    Ngài chỉ sống theo lệnh truyền của Cha (Ga 15, 10).
    Lệnh truyền này không áp đặt Ngài từ bên ngoài,
    nhưng chi phối sâu xa từ bên trong
    toàn bộ hướng đi và những chọn lựa cụ thể của cuộc sống trần thế.
    Đức Giêsu đã tự do đón lấy ý Cha, lệnh truyền của Cha.
    Chính khi hoàn toàn để Cha chi phối, mà Ngài được tự do thật sự.
    Chính khi đó Đức Giêsu trở thành sự hiện diện trong suốt của Cha.
    “Ai thấy tôi là thấy Chúa Cha, Đấng đã sai tôi” (Ga 12, 45; 14, 9).
    Lời của Ngài là lời của Cha, việc Ngài làm là việc của Cha.
    Chúng ta có thể gặp được Thiên Chúa một cách nguyên tuyền nơi Đức Giêsu,
    Đấng đã dâng hiến tất cả tự do để sống hoàn toàn tùy thuộc.
    Chính khi hoàn toàn tùy thuộc mà Ngài được hoàn toàn tự do.
    Người được sai là một với người sai mình.
    “Tôi và Chúa Cha là một” (Ga 10, 30).
    Hãy đến với Giêsu Ánh Sáng và ra khỏi những bóng tối (c.46).
    Hãy nghe, đón nhận và tuân giữ lời của Giêsu (cc. 47-48).
    Chỉ khi ở lại trong lời của Giêsu chúng ta mới gặp được sự thật
    và sự thật sẽ cho chúng ta được tự do (Ga 8, 31-32).
    Cầu nguyn:

    Lạy Chúa,
    xin nhận lấy trọn cả tự do, trí nhớ, trí hiểu,
    và trọn cả ý muốn của con,
    cùng hết thảy những gì con có,
    và những gì thuộc về con.
    Mọi sự ấy, Chúa đã ban cho con,
    lạy Chúa, nay con xin dâng lại cho Chúa.
    Tất cả là của Chúa,
    xin Chúa sử dụng hoàn toàn theo ý Chúa.
    Chỉ xin ban cho con lòng mến Chúa và ân sủng.
    Được như thế, con hoàn toàn mãn nguyện. Amen.
    (Kinh dâng hiến của thánh I-Nhã)

    Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ

    Suy niệm:

    Chủ đề của Lời Chúa hôm nay là ánh sáng. Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Nếu người Kitô hữu chúng ta đi theo ánh sáng của Chúa Giêsu, chắc chắn chúng ta sẽ được ánh sáng của Chúa dẫn đưa vào cuộc sống hạnh phúc vĩnh cửu.

    1.Chúa Giêsu là ánh sáng

    Chúa Giêsu tự xưng mình là ánh sáng: "Ta là sự sáng đã đến thế gian". Ngài là ánh sáng thật dẫn dắt tất cả nhân loại đến với sự sống muôn đời. Chúa đã dùng các lời giáo huấn của mình để đem con người đến với chân lý, sự sống của Thiên Chúa. Đặc biệt, Chúa đã chịu tử nạn và phục sinh để ban cho nhân loại ơn cứu độ của Ngài.

    2.Bước theo ánh sáng của Chúa Giêsu

    Chúng ta cần phải bước đi theo ánh sáng của Chúa. Bước theo Chúa, chắc chắn chúng ta không bị lầm đường lạc lối, nhưng dẫn đưa chúng ta đến ơn cứu độ và đón nhận được sự sống đời đời:Tôi là Ánh sáng của thế giới. Ai theo tôi sẽ không đi trong bóng tối, nhưng sẽ có ánh sáng ban sự sống” (Ga 8,12). 
    Bước theo Chúa là ánh sáng, chúng ta cần phải từ bỏ sự tối tăm của tội lỗi, chế ngự các nết xấu, xa tránh những dịp nguy hiểm cho linh hồn.
    Bước theo ánh sáng, chúng ta cần phải sống các Lời Chúa dạy dỗ, và nhờ thế, đời sống đạo của chúng ta sẽ tốt hơn.

    3.Áp dụng vào đời sống hằng ngày

    Chúng ta cảm nghiệm được mãnh lực gớm ghê của bóng tối,và sức mạnh của những người chuộng bóng tối hơn ánh sáng (x.Ga 3,19), để không làm cho bản thân chúng ta bị ảnh hưởng bởi những sự xấu xa của thế tục.
    Ý thức rằng Chúa là ánh sáng, chúng ta quyết tâm sống theo Lời Chúa dạy, biết lắng nghe sự hướng dẫn của Giáo Hội và thực hành trong đời sống đạo của mình.
    Không những chúng ta đón nhận ánh sáng của Chúa dẫn dắt cuộc đời, mà chúng ta còn phải trở nên ánh sáng để dẫn dắt tha nhân đến với Chúa, đem ơn Chúa đến cho mọi người.
    Lạy Chúa Giêsu, là ánh sáng của đời con. Xin dẫn con bước đi trong ánh sáng và ơn cứu độ của Ngài. Amen.

                                            Lm. Nguyễn Duy Khang

    -----------------------------------------------------------
    SUY NIỆM 1: Ðức tin là ánh sáng

    Theo cơ cấu của Phúc Âm thánh Gioan thì những câu chúng ta vừa đọc trên là những câu cuối cùng trong cuộc đời rao giảng công khai của Chúa Giêsu, bởi vì liền đó với chương 13, tác giả Phúc Âm thánh Gioan bắt đầu nói về biến cố Chúa rửa chân cho các môn đệ trong bữa Tiệc Ly, khởi đầu cuộc Thương Khó của Ngài. Vì thế, những lời vừa trích dẫn trên có thể tóm lược một cách tổng quát những lời giảng công khai của Chúa Giêsu cho dân chúng và Chúa Giêsu nhắc đến hai điểm chính yếu nhất:
    - Tin Chúa là tin Thiên Chúa Cha, thấy Chúa là thấy được Thiên Chúa Cha. Tin Chúa sẽ mang lại ánh sáng soi cho cuộc đời của mình. Ðức tin là ánh sáng, không tin là sống trong bóng tối.
    - Từ chối không tin. Con người tự kết án mình. Mặc dầu Chúa Giêsu không đến để kết án mà để cứu rỗi, không ai có thể thoát ra khỏi sự cứu rỗi cuối cùng này, và sự xét xử đến từ thái độ của người đó, đón nhận hay chối từ Thiên Chúa. "Ai nghe lời Ta mà không tuân giữ thì không phải Ta là người kết án kẻ ấy vì Ta không đến để luận phạt thế gian mà đến để cứu rỗi. Ai chê chối Ta và không nhận lời Ta thì sẽ có người xét xử kẻ ấy, tức là lời giảng dạy của Ta sẽ xét xử kẻ ấy trong ngày sau hết. Không ai có thể thoát khỏi sự xét xử này, nhưng sự xét xử đó sẽ đến trong ngày sau hết".
    Trong hiện tại, Thiên Chúa luôn luôn kêu mời con người hãy trở về lại với Ngài sau những lần sa ngã, chối từ không tin Ngài. Thời giờ chúng ta đang sống là thời giờ của lòng nhân từ của Thiên Chúa. Ước gì mỗi người chúng ta đừng lợi dụng lòng nhân từ này, đừng khinh dễ bỏ qua ơn soi sáng của Chúa. Những trang Phúc Âm cho chúng ta biết rõ ý muốn của Thiên Chúa như thế nào nơi mỗi người chúng ta. Ngài muốn chúng ta tin nhận Ngài, lắng nghe lời Ngài và sống kết hiệp với Ngài.
    Lạy Chúa, Chúa đã vạch ra một con đường cho mỗi người chúng con, đó là những dự án của tình yêu của Chúa để chúng con thực hiện. Xin Chúa giúp chúng con được luôn sẵn sàng thực hiện thánh ý Chúa lắng nghe lời Chúa chứ không phải là kẻ chịu đựng bất đắc dĩ, ý Chúa phải là ý con chứ không phải ý con là ý Chúa.
    (Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

    SUY NIỆM 2: Từ bóng tối đến ánh sáng

    Tin mừng theo thánh Gio-an được viết ra sau một thời gian dài cầu nguyện đến lúc chín mùi. Trước khi cho chúng ta những lời chứng, thánh nhân đã dầy kinh nghiệm sống với sức sống của Thiên Chúa, Cha, Con và Thánh Thần. Tin mừng này bày tỏ về Thiên Chúa Ba ngôi, qua con tim của một người, một người xác tín, một người tông đồ yêu dấu.
    Đức Giêsu tự định nghĩa mình là người được sai đi của Cha. Thánh Gio-an không giới thiệu Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, nhưng là Con Cha. Hầu như bất cứ điều quan trọng nào đều chỉ về Cha và không chỉ về Con. Tất cả đều tương quan với Cha. Đức Giêsu thực hiện sứ mệnh do Cha ban, Người làm cho họ nhận biết sứ điệp của Cha. Đức Giêsu chính là sứ điệp của Cha.
    Thái độ của Đức Kitô luôn luôn bày tỏ sự hoàn toàn tùy thuộc, hoàn toàn vâng lời lúc nào cũng sẵn sàng đối với Cha. Nếu Người cho lời Người là quan trọng vì đó là lời của Cha: “Chính lời Tôi nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết, thật vậy, không phải Tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai Tôi, truyền lệnh cho Tôi phải nói gì và tuyên bố gì”.
    Chúng ta có lẽ phán đoán đây là một sự lệ thuộc quá nô lệ. Đức Giêsu không có một sự tự chủ của người trưởng thành …
    Trái lại, chính đó là một hành động tự do của Đức Giêsu vì Người tự ý đặt mình sẵn sàng theo ý Cha: Đó chính là con đường cứu chuộc.
    Con người muốn độc lập với Thiên Chúa, không muốn sống hợp với nguyên lý sự sống. Nhưng muốn được cứu chuộc phải vâng lời, phải tiến lại sống thân mật với Thiên Chúa. Thánh Phao-lô nói: Vì không vâng lời của một người, mà án phạt đã đến trong thế gian.
    Chúng ta hãy để cho con tim chúng ta được tự do dâng lời cảm tạ biết ơn Đức Giêsu, là nguồn ơn cứu chuộc chúng ta, và Thánh lễ tạ ơn chúng ta sắp cử hành để tuyên xưng hồng ân của Chúa Cha là đã sai Con Một Ngài đến cho chúng ta.
    C.G

    SUY NIỆM 3: Ánh sáng của Đức Kitô
    Nơi con người Chúa Giêsu có nhiều thứ ánh sáng. Đó có thể là thứ ánh sáng phản chiếu vinh quang quyền năng, thứ ánh sáng mà khi đối diện con người phải cúi đầu. Chúa Giêsu không tỏ lộ ánh sáng này cho các môn đệ và dân chúng theo Ngài, ngoại trừ một lần trên núi Thabor, Ngài biến hình sáng láng trước mặt ba môn đệ: Phêrô, Yacôbê và Gioan.
    Ánh sáng thường gặp nơi Ngài là ánh sáng soi đường dẫn lối, một thứ ánh sáng không làm cho con người sợ hãi, nhưng mời gọi bước theo. Anh sáng phát xuất từ ngọn lửa yêu thương phục vụ xem ra không huy hoàng rực rỡ, nhưng lại hữu hiệu. Đối diện với ánh sáng này, con người sẽ hoặc là tiếp nhận, hoặc là chối từ. Khi chối từ tức là con người còn nằm trong bóng tối và ánh sáng trở thành ánh sáng xét xử. Chúa Giêsu không kết án, vì Ngài đến để cứu chuộc, nhưng chính thái độ cố chấp của con người sẽ kết án họ.
    Không có ánh sáng đồng thời với bóng tối, ở đâu có ánh sáng, ở đó sẽ không còn bóng tối. Nhưng để tiếp nhận ánh sáng, con người phải chấp nhận từ bỏ, tiêu hao chính mình. Chúa Giêsu đã đem lửa xuống trần gian và Ngài ước mong cho nó cháy lên. Gặp gỡ Đức Kitô, con người sẽ gặp được ngọn lửa yêu thương của Ngài. Ngọn lửa càng sáng, càng đòi tiêu hao nhiều nhiên liệu. Ngọn lửa Đức Kitô đã tỏa sáng khắp vũ trụ khi Ngài được giương cao trên Thập giá và hiến thân cho đến giọt máu cuối cùng.
    Bước theo Đức Kitô, người kitô hữu chúng ta không những được mời gọi tiến vào miền ánh sáng, mà còn có bổn phận trở thành ánh sáng. Ngài không cần chúng ta phải chiếu ánh sáng quyền năng của Ngài bằng những việc phi thường, nhưng là sẵn sàng tiêu hao chính mình để ánh sáng Đức Kitô được chiếu tỏa, và nhờ đó chính chúng ta cũng được đổi mới và nhận được vinh quang Phục Sinh của Ngài.

    (Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
    • Blogger Comments
    • Facebook Comments

    0 nhận xét:

    Post a Comment

    Item Reviewed: NHỮNG BÀI SUY NIỆM- THỨ 4 TUẦN 4 PHỤC SINH Rating: 5 Reviewed By: GIA ĐÌNH ƠN GỌI
    Scroll to Top